Ba nơi ở của Thủy Hân Ái đều lắp đặt hệ thống theo dõi bảo vệ, nhưng nếu cần thiết cũng có thể dùng tay tắt nên không nhìn ra khác thường trong màn hình giám sát.
Hai trong ba nơi rất bình thường, nơi còn lại không phải không bình thường nhưng có rất nhiều chi tiết nhỏ không giống hai nơi kia.
Du Đạc dạo một vòng nhà trọ này liền nói ra chừng mười điểm khác biệt, “Ngoài ra, trong tủ lạnh hai nơi kia là sữa chua các vị, nhưng ở đây là sữa bò và nước trái cây; cách trưng bày chén đĩa khác; hướng quay bàn chải đánh răng khác; nơi này thường dùng nồi khá nặng; máy hút khói nhiều dầu mỡ; phong cách đồ dùng tắm rửa trong nhà tắm khác; ghế bàn ăn thường dùng có hai cái; cửa sát đất thông ra ban công rất ít khi mở…”
Người cục Hai đi cùng tổ đặc án nói, “Cậu cho rằng thực tế nơi này có hai người sống?”
“Ít nhất có hai người thường xuyên gặp nhau ở đây.”
Trình Cẩm nói, “Bên anh đã điều tra video giám sát của khu chung cư này chưa?”
Người cục Hai nói, “Trong cục chúng tôi có bản copy, sau khi về các anh có thể xem.”
Lúc trở lại cục Hai đã là nửa đêm, mọi người vừa ăn khuya vừa xem video, Dương Tư Mịch khuấy phần canh hạt sen long nhãn, không uống miếng nào.
Tôn Tín thấy vậy thì nói, “Cơm nước chỗ chúng tôi không tệ lắm đúng không?”
Bộ Hoan nói, “Quan trọng nhất chính là các anh cung cấp miễn phí ba bữa một ngày.”
Chuyện này rất làm người ta ghen ghét. Cục Mười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-dieu-tra-an-dac-biet-2/927431/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.