“Nhưng tôi có thể giúp anh tra án, anh cũng phải giúp tôi một chuyện.” Dương Tư Mịch mở khóa điện thoại, ấn mở một tấm ảnh, “Giúp tôi tìm người này.”
Trong tấm ảnh là một người đàn ông trung niên, da mặt ngăm đen, nếp nhăn trên trán và rãnh mũi má rất sâu, thoạt nhìn là người làm công việc thể lực dãi gió dầm mưa.
“Hắn là ai? Anh tìm hắn làm gì?”
“Hắn tên lão Thản, là phần tử khủng bố, trước đây hoạt động ở nước ngoài, năm ngoái tổ chức của hắn bị tiêu diệt, hắn trốn về nước, chúng tôi nghi ngờ anh Đạt – ông chủ Duyệt Sắc chứa chấp hắn.”
“Các anh là ai?”
“Bộ An ninh.”
“… Làm sao tôi biết anh nói thật?”
Dương Tư Mịch suy nghĩ, “Tôi có thể gọi video cho cục trưởng của anh trước mặt anh.”
Hắn gọi điện thoại về bộ An ninh, sau đó thông qua bộ liên lạc với cục trưởng của Trình Cẩm.
Trình Cẩm nhìn ông chú Địa Trung Hải trong video, không sai, đây đúng là cục trưởng nhà anh.
“Nếu anh không phải bảo vệ thật, sao lại phải kính nghiệp ngăn cản tôi?”
“Lời nói và việc làm của tôi phải phù hợp với thiết lập người nằm vùng, nhiệm vụ của tôi là không tiếc bất cứ giá nào bắt được lão Thản.”
“… Tôi là “bất cứ giá nào”?”
“Đúng.” Dương Tư Mịch không hề áy náy.
Trình Cẩm rất bực, bước nhanh rời khỏi phòng.
Dương Tư Mịch đứng dậy đi đến bên cửa sổ, hắn nhìn thấy Trình Cẩm đi từ trong nhà ra, bước nhanh về phía trước nhưng được một đoạn thì không cách nào đi tiếp, anh ngây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-dieu-tra-an-dac-biet-2/927397/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.