14: Nhưng em cũng không mặc váy mà.
Ô Nhạc Trừng vẫn luôn cảnh giác Giang Diêm sẽ đột nhiên xách em ra ngoài bắt nạt, ngay cả khi alpha gục xuống bàn duỗi tay sang chỗ em, ở trong mắt em lại như là anh đang cố ý khoe nắm tay với em.
Tay Giang Diêm rất lớn, không trắng lắm, gân xanh trên mu bàn tay nổi lên rất rõ, cũng không phải là một bàn tay đẹp, nhưng nhìn rất có sức mạnh.
Ô Nhạc Trừng nắm chặt tay lại, lén lút thò qua so sánh một chút, nhỏ hơn đối phương rất nhiều, em mím môi, lại yên lặng xích sang một bên.
Mãi đến khi tan học, Giang Diêm vẫn gục xuống bàn không dậy.
Ô Nhạc Trừng ngồi trong xe, cúi đầu sắp xếp lại kẹo và chocolate mà mọi người đặt lên bàn em, em nói chuyện với 9364 trong đầu: "Hôm nay Giang Diêm không bắt nạt tớ."
"Hình như anh đó đã khóc."
Quản gia đón Ô Nhạc Trừng tan học, nhìn đống kẹo và chocolate em đang ôm trước người, cố ý đi mua cho em một cái hộp có hoạ tiết mèo con đáng yêu để em đựng đồ.
Ô Nhạc Trừng dựa vào màu sắc yêu thích của em, nghiêm túc bỏ chúng nó vào hộp, em nhỏ giọng nói: "Hay là vì mọi người nhìn tớ rồi bắt đầu thảo luận gièm pha của nhà bọn họ, bị anh đó nghe được cho nên mới khóc không?"
9364 im lặng.
Dựa theo giả thiết nhân vật, Giang Diêm cũng không yếu ớt như vậy.
"Anh đó bị giận khóc, xem ra là sắp đánh tớ rồi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-cung-co-phai-la-van-nguoi-ngai-dau/3447419/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.