Từ các chứng cứ đã có suy ra được chủ mưu vụ án là Sử Mân Trạch, tòng phạm là Trần Kim Hỷ, hơn nữa chúng đang chuẩn bị bỏ trốn đi xa. Mặc dù, còn có rất nhiều nghi vấn chưa làm sáng tỏ nhưng chỉ cần bắt được bọn chúng là không lo không làm rõ được chân tướng. Vấn đề lớn nhất lúc này là có bắt được trước khi chúng kịp trốn đi hay không.
Đồn cảnh sát khu vực ga xe lửa hình như làm việc hiệu quả hơn tôi tưởng rất nhiều, tôi và Trăn Trăn còn chưa đến nơi tổ trưởng đã gọi điện báo rằng Trần Kim Hỷ đã bị bắt, có điều không thấy tung tích Sử Mân Trạch đâu cả. Đến đồn cảnh sát khu vực ga xe lửa tìm hiểu tình hình biết được sở dĩ Trần Kim Hỷ bị bắt dễ dàng như vậy không phải là do các đồng nghiệp ở đây làm việc hiệu quả mà là mùi lạ bốc ra từ người hắn đã gây họa. Hắn vốn đã lên tàu đường dài trốn sang tỉnh khác nhưng vì mùi trên người quá hôi khiến hành khách ở bên cạnh không chịu được mới nói vài câu. Kết quả hai bên cãi nhau làm cảnh sát bảo vệ trên tàu nghe được. Vừa lúc đó thì ảnh của hắn được tổ trưởng gửi đến, cảnh sát trên tàu nhìn qua thấy quen mới bắt hắn về.
Đi đến trước mặt con rệp hôi thối này tôi liền hiểu ra vì sao vị khách đi tàu kia lại cãi nhau với hắn, xem ra từ lần gặp trước đến giờ hắn vẫn chưa tắm và có lẽ ngay cả mặt cũng chưa rửa, trên người tỏa ra một mùi vô cùng khó ngửi. Con người lười đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-chuyen-an-va-nhung-vu-an-bi-hiem/3207997/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.