Erich, không hiểu lắm về trẻ con, đứng cách vài bước và nói: “Chào bé, xin chào.” Rebecca trố mắt nhìn anh hay nhìn khoảng không quanh anh, một sợi nước dãi đung đưa với vẻ khiêu khích trên cằm nó. Lúc đó, nó đã biết nói được vài tháng. Khi không có ai, nó có thể bi bô hàng giờ, xen lẫn những từ thực tế với thứ từ vựng của riêng nó, nhưng khi đối diện với những người lạ, nó thu mình lại, nhìn chằm chằm với sự chăm chú thản nhiên và hơi đáng sợ, chẳng làm gì khác cả, chờ đợi xem điều gì sẽ xảy ra tiếp theo. Khi rụt rè như thế, nó vẫn muốn được hưởng những đặc quyền của trẻ con, và sự thu mình do dự đó của nó ẩn chứa một nét phóng túng gần như quyến rũ. Tôi đã học được một bài học về tình cha – bạn yêu đứa con của bạn, một phần nào, vì bạn có thể nhìn thấu toàn bộ con người đó. Một đứa bé sẽ không có một cuộc sống hư hỏng, và khi so sánh với nó, tất cả những người khác mà bạn biết đều có vẻ giả tạo, hay che đậy và đầy thủ đoạn. Trong một năm rưỡi, tôi đã học được một điều rằng tôi có thể tưởng tượng ra cảnh Rebecca lớn lên, làm tôi tức giận, đau lòng hay thất vọng, nhưng tôi không thể nghĩ đến cảnh nó biến thành một kẻ xa lạ. Kể cả khi nó nặng đến hơn một tạ. Kể cả khi nó thuyết giảng về uy thế của một con côn trùng chúa, hay phạm tội giết người vì mưu cầu cá nhân. Chúng tôi đã được kết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-am-noi-tan-cung-the-gioi/738963/chuong-3-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.