“Sẽ không đâu, sau này, ai cũng đừng nghĩ bắt nạt em, đương nhiên, cả anh hai cũng không được, với cả, anh hai sẽ đánh không lại em.”
Nhìn ánh mắt kiêu căng của em gái, sao anh ta nỡ đánh cô được.
“Tô Khải, Tô Khải, đúng là cậu rồi, đang muốn lên trấn sao?”
Tô Điềm nghe thấy âm thanh còn chưa kịp xoay lại, đã thấy Tần Lâm Xuyên ôm vai Tô Khải.
Tần Lâm Xuyên không biết đã xảy ra chuyện gì, bình thường cậu không như này.
Quay đầu nhìn về phía nhóc da đen. Ơ! Trời chưa tối, nhìn về con bé mà không biết tại sao đầu óc của cậu bỗng nóng lên.
“Hóa ra là Lâm Xuyên à, cậu đang làm gì thế?” Tô Khải cười hỏi.
“Đúng vậy, nhìn thấy ai đó trông giống cậu, không ngờ đúng là cậu thật.” Tần Lâm Xuyên thả tay xuống, đi ở bên cạnh Tô Khải, khóe mắt thường xuyên liếc sang Tô Điềm.
Cậu bị mấy cái ngôn ngữ “cùng lợn nói chuyện, đánh nhau với lợn” của Tô Điềm đầu độc rồi, nằm mơ cũng thấy mình đang nói chuyện với lợn, đúng là gặp quỷ rồi.
Tô Khải lập tức chú ý tới ánh mắt của bạn tốt, nghiêng người không dấu vết chặn lại tầm nhìn của Tần Lâm Xuyên, bạn tốt là bạn tốt, còn em rể thì không có khả năng, Điềm Điềm vẫn còn nhỏ đấy.
Tần Lâm Xuyên là một người nhạy bén, đương nhiên nhận ra sự thay đổi của Tô Khải, cậu ngạc nhiên, cậu không hề có ý định gì khác cả, đó là một đứa bé vừa nhỏ vừa gầy, cậu có thể có ý gì với một đứa bé sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tn70-khong-gian-sieu-thi-co-gai-duoc-yeu-thich-nhat-muon-lam-giau/4456585/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.