Mẹ Tô bị ba người này xúm lại nói không kịp trở tay, còn chưa kịp phản ứng lại thì đã thấy bà cụ Tô nhào tới phía bà. Tô Khải ở phía sau Tô Điềm, không gian vốn nhỏ hẹp, dưới tình huống bất ngờ này lại càng không qua được, muốn che chở mẹ Tô cũng không kịp, gấp đến đỏ cả hai mắt, hô to dừng tay.
Tô Điềm nhìn thấy tư thế của ba người kia, cũng không tệ, nhưng cô không thấy được ngón tay cong lại của bà cụ Tô, nếu mà đánh xuống, khuôn mặt của mẹ Tô sẽ bị phá hủy, hai ngày nay tất cả đồ ăn thức uống đều dùng nước suối thần, khuôn mặt của mẹ Tô đã tốt hơn nhiều, bà cụ kia rõ ràng là muốn bắt nạt mẹ cô.
Đừng có mơ, mặt của cô lớn, một cái chậu rửa mặt cũng không chứa được, thuận tay nhặt cây chổi quét nhà ở bên cạnh giường, tiến lên chặn bà cụ Tô, hai con mắt híp lại, hai tay cầm chổi khua loạn xạ, miệng hô to: “Không được đánh mẹ của cháu, không được đánh, có ai không, cứu với…”
Nhưng mà tay lại chuẩn xác mà đánh vào khớp khuỷu tay của bà cụ Tô, thậm chí đánh cả lên mặt.
Tô Khải ngạc nhiên, vội vàng đem mẹ Tô bảo vệ ở phía sau, mà cha Tô vốn vội vàng đứng lên lại yên lặng ngồi xuống, im lặng ngồi trên giường.
“Mắt chó của mày bị mù hay gì, dám đánh cả tao, con ranh không biết lớn nhỏ này, mau dừng tay lại, thằng hai, mày bị mù sao, không nhìn thấy mẹ mày bị con ranh mất dạy này đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tn70-khong-gian-sieu-thi-co-gai-duoc-yeu-thich-nhat-muon-lam-giau/4456574/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.