“Được rồi, không cười con nữa, nhanh chóng rửa mặt lại đi, buổi trưa còn thừa chút đồ ăn hâm nóng lại là được, lại nấu thêm cháo là đủ rồi.” Mẹ Tô nói xong, xoay người đi vào phòng bếp.
“Mẹ, sau này để con đi gánh nước cho, thể chất của con quá kém, con muốn rèn luyện một chút.” Tô Điềm tìm cớ, mẹ Tô mới đi gánh nước một lần đã suýt bị lộ rồi, cô phải ngăn chặn những tai họa ngầm.
“Làm việc còn có thể rèn luyện cơ thể, vậy thì mười mấy năm qua con còn chưa luyện tập xong à? Mẹ cũng rèn luyện ở dưới ruộng nửa đời người, cũng không thấy con nhường mẹ một phần.”
Mẹ Tô không đồng ý với cách nói này.
“Đó là do chúng ta chưa được ăn no, vận động rất có lợi cho cơ thể.”
“Hiện tại thì no rồi?”
“Mẹ, mẹ không hiểu rồi, làm chuyện gì thì phải tiến hành làm theo chất lượng, giống như nhà mình vậy, nhất định sẽ tốt lên, ăn no mặc ấm, mỗi bữa đều có thịt, đó là chuyện sớm muộn mà thôi, quyết định vậy nha mẹ, sau này con sẽ đi gánh nước.”
Tô Điềm không cho mẹ Tô cơ hội phản đối, chạy vọt vào phòng mình.
Cô còn muốn chờ khi nào có điều kiện dư dả thì đào một cái giếng trong sân, đến lúc đó cô trực tiếp đổ nước suối thần vào, quá tuyệt vời.
Để cô xem một chút, có ai muốn mua đào chưa.
Tô Điềm xoa tay nắm cửa, quay người đi vào không gian.
Ối mẹ ơi!
Mới vừa chui vào trong không gian, Tô Điềm lại vọt ra ngoài, vỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tn70-khong-gian-sieu-thi-co-gai-duoc-yeu-thich-nhat-muon-lam-giau/4456565/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.