🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ở trong phòng khách sạn buồn chán, Tần Hiểu dựa vào giường, tay bị bó bột thì treo trước ngực, cảm giác cứ như Dương Quá bị cụt tay. Thật đáng tiếc, bên cạnh nàng không phải một người dịu dàng và tình cảm như Cô Cô, mà Lý Mạc Sầu oán khí đầy trời.



Hiên Cảnh vừa xem tivi vừa hút thuốc, thỉnh thoảng cười vài tiếng. Tần Hiểu thì hoàn toàn không hiểu mấy tiếng chim hót trên tivi, nên nằm sấp trên giường ngủ thiếp đi.



Nửa tỉnh nửa mê, Tần Hiểu nghe thấy bên tai có người nói chuyện. Chợt tỉnh giấc, thấy Hiên Cảnh đang nằm nhoài bên cạnh tai nàng, nhỏ giọng nói: "Té chổng vó....té chổng vó...."



Tần Hiểu bất ngờ bật dậy, lỗ tai bị Hiên Cảnh làm đỏ chót:



"Cô, cô làm gì!!"



"Cô nằm mơ thấy mình bị té chổng vó sao?" - Hiên Cảnh cười ranh mãnh: "Từ nãy tôi cứ thì thầm vào tai cô nói té chổng vó, té chổng vó. Không lẽ, thật sự mơ thấy mình bị té à!"



"Ấu trĩ!" - Tần Hiểu nhìn cô một chút, Hiên Cảnh vẫn đang cười. Lúc này nét cười của cô có vẻ bướng bỉnh và ngây thơ, so với cái người luôn cao ngạo kia chẳng giống tý nào. Tần Hiểu nhìn cô gái lớn hơn mình 3 tuổi này, nhất thời cảm thấy ngượng ngùng, quay đi nói:



"Cười đủ chưa....."



"Tay cô phải nhanh chóng lành đi! Làm hại tôi không thể ra ngoài chơi."







"Cô còn trách tôi, tay tôi vì sao lại gãy hả!!"



"Tôi đâu có nhờ cô giúp." - Hiên Cảnh ngồi xếp bằng trên giường, đôi mắt

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/titan-arum/2538614/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.