Gia đình họ Tần 4 người, cùng với 2 người gia đình họ Hiên đi vào phòng tiệc của khách sạn ăn cơm. Hiên Cảnh không nói gì, Tần Văn Thiện cũng không dám nói gì, mà Tần Hiểu bị gãy tay cũng khó dùng tay trái để ăn, thật cảm động khi vất vả lắm mới ăn được một miếng, nên không có thời gian nhiều chuyện. Vì thế, bữa cơm chỉ có mấy phụ huynh thao thao bất tuyệt. Ba đứa trẻ đều có tâm sự riêng, cơm cũng vô vị. 
Sau khi ăn xong, Tần Văn Thiện phải quay về trường, Tần Hiểu vỗ vai anh trai, nói: "Lần này đi tới rất có giá trị nha." - Sau đó, gật đầu tán thành. 
Tần Văn Thiện cười khổ: "Anh cảm thấy chả có giá trị gì cả." - Anh phải mất 3 tiếng đi xe, kết quả lại chẳng nói được với Hiên Cảnh câu nào. 
"Em gái." 
"Hả?" 
"Đừng nhầm đường." 
"Có ý gì?!!" 
"Trên thế giới đàn ông rất nhiều, tại sao phụ nữ lại muốn bên cạnh phụ nữ, azi!!! Tình yêu đồng giới đều không có kết quả tốt...." 
"Anh đi nhanh đi!" - Tần Hiểu tàn nhẫn đạp vào mông anh trai một cái, thật hy vọng cú đá này làm đầu anh khai thông. 
Tiễn Tần Văn Thiện xong, Tần Hiểu một mình trở về khách sạn. Khi trở về phòng, đi ngang qua một khu vườn nhỏ, được trang trí theo phong cách cổ điển. Nhìn xung quanh khách sạn, tất cả đều là kiến trúc theo lối Châu Âu, cổ điển nhưng tráng lệ, đây cũng là một nét đặc sắc của Melbourne. Gió thổi tới làm Tần Hiểu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/titan-arum/2538612/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.