Nghe trong phòng tắm có tiếng nước, Tần Hiểu ngồi trên giường tâm tư hỗn loạn tưng bừng. 
Họ đã ở cùng nhau một tuần, tuy rằng cùng nằm chung cái giường, nhưng cơ bản đều là quay lưng về hai hướng để ngủ. Giữa hai người ít nhất vẫn còn một khe hở, nhưng tối qua lại ôm nhau ngủ như vậy, tình cảnh này quá mức kích thích đối với Tần Hiểu. 
Tuy rằng nàng với Hiên Cảnh không xảy ra chuyện gì. 
Tiếng nước ngừng, Hiên Cảnh với mái tóc còn ướt, mặc áo khoác tắm đi ra. 
Tần Hiểu ho một cái, đứng dậy nói: "Tôi đi gọi ba mẹ xuống ăn cơm." 
"Không cần, sáng sớm họ đã ra ngoài rồi." 
"Sao?" 
"Cô không biết à, gần đây họ luôn bỏ chúng ta lại tự mình đi chơi đấy." 
"Cái này....." 
Hiên Cảnh ngồi bên cạnh Tần Hiểu, cầm lấy điều khiển tivi, nói: "Ba mẹ cô đã vứt cô cho tôi rồi." 
Tần Hiểu oán trách nói: "Tại sao lại có cha mẹ vô trách nhiệm vậy chứ....." 
Hiên Cảnh mỉm cười, quay đầu nhìn Tần Hiểu. 
"Hả? Nhìn tôi như vậy làm gì......" - Cơ thể Tần Hiểu tự động lùi lại. 
"Sao, cô sợ tôi à?" - Tần Hiểu lùi về sau, Hiên Cảnh thì tiến tới, cứ như đang muốn trêu đùa. Tim Tần Hiểu đập loạn xạ, cơ thể ngã ra sau, cuối cùng hai tay mềm nhũn, nằm xuống giường. 
"Phụt." - Hiên Cảnh cười đắc ý, đứng lên, cầm lấy violin ở đầu giường, mở cửa sổ sát đất, đứng trên ban công. Violin gác trên vai, bắt đầu kéo dây. 
Tần Hiểu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/titan-arum/2538602/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.