"Lalin, Lalin! Mau, bọn Đức đã đến trấn, chỉ mấy phút nữa là đến nhà chúng ta rồi! Nansher hoảng hốt chạy vào, ngay lúc hai người đang loay hoay với chiếc máy ảnh mà nói, "Mấy ngày nay không ít người đã gặp Terry, khó đảm bảo sẽ không có người nói ra. Nếu cậu ấy bị bắt, bọn chúng sẽ giết cậu ấy!"
Sắc mặt Lalin lập tức trở nên trắng bệch. "Không, không thể để bọn Đức phát hiện ra Terry." Anh bật dậy, kéo Terry chạy về hướng sân sau, "Đi mau, Terry, anh sẽ không để bọn chúng tìm được em."
La Lâm nhét Terry vào hốc cây anh đào già: "...... Trốn ở đây, đừng ra. Bọn chúng sẽ bỏ đi sớm thôi...... Sẽ không ai nghĩ đến chuyện có người đang trốn trong một cây anh đào già cả."
Tiếng huyên náo ngày càng gần, Lalin dùng sức kéo bụi cây cạnh đó qua che cái lỗ. "Bọn phát xít Đức ôn dịch chết tiệt! Cái mũi của bọn chúng thính như chó! Nhưng em yên tâm, chúng sẽ không tìm ra chỗ này đâu."
Xa xa truyền đến tiếng la lối của Nansher, Lalin mau chóng rời đi. Còn liên tục dặn dò Terry không được gây tiếng động. "Yên lặng đợi ở đây, khi nào bọn chúng đi anh sẽ quay lại."
Bọn Đức lật tung cả căn nhà từ trong ra ngoài mấy lần, vẫn không tìm được người chúng muốn tìm, đương nhiên rất không bằng lòng.
"Đó là nơi nào?" Một người trông như sĩ quan dùng súng chĩa về cánh cửa nhỏ sau cầu thang ít được chú ý tới.
Là hầm dưới cầu thang, thưa quan chỉ huy". Lalin trả lời, "Nơi đó chỉ có phế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiramisu-dan-toi-di/3997325/chuong-8.html