Ngày tháng trôi qua nhanh chóng, nhanh tới mức thật không ngờ tới được. Thoáng cái ngày dự sinh của cô cũng tới rồi. Vốn hôm nay chính là ngày dự sinh của cô, thật may hôm nay nắng đẹp trời không có mưa hay bão gì cả. Mọi thứ đồ liên quan tới việc sinh nở này cô đã chuẩn bị sẵn hết, rất đầy đủ!
Nhưng trong lòng cô vẫn cảm thấy lo lắng không yên, vì lần này sinh con chỉ có một mình cô, Nhũ Văn lại không có ở bên. Trước nay cô làm việc gì đều có Nhũ Văn ở bên, nay Nhũ Văn đã bị tổng quản điều đi tới phòng giặt đồ gian nan mà đầy những điều giả dối, không biết ở đấy Nhũ Văn có bị bắt nạt không nữa!
Đang nghĩa ngợi lung tung, đầu óc cô lại nhớ về hắn. Cô muốn những ngày này hắn ở bên cô dù chỉ một chút thôi cũng được, cô muốn hắn sẽ bế bé cưng khi nó ra đời để nó được hưởng trọn vẹn cảm giác có cả cha lẫn mẹ. Cô thật đúng là một người mẹ vô trách nghiệm không thể lo đủ cho con của mình khi ra đời có cha nó ở bên. Cục cưng à, con có trách mẹ không?
Cô ghét cảm giác yếu đuối lúc này, cô ghét ai đó thấy mình yếu đuối, nhưng những lúc như thế này cô lại hy vọng có hắn ở bên cạnh, cho cô dựa vào bờ vai hắn, cô hy vọng hắn sẽ tới đây và an ủi cô, sẽ lắm lấy tay cô trong lúc đau đẻ. Như vậy sẽ tốt biết bao!
Đang lúc lo lắng, cô thấy bụng cô chợt có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-xuyen-khong/868098/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.