Mấy ngày qua anh luôn luôn tới thăm cô, không phải là gặp tại phủ mà là tại quán trà gần đó. Không phải do duyên phận đưa anh và cô đến với nhau đâu, chỉ là anh ngày nào cũng tới đây uống trà chờ đợi cô ra ngoài này mà thôi.
Ngày nào cô cũng ra đây hết, cô còn hứa với anh rằng ngày nào cũng sẽ ra đây trò chuyện với anh thế nên cứ đúng vào giờ này anh liền nhìn ra cổng phủ nhưng hôm nay cô đến muộn hơn mọi ngày. Sao mãi chả thấy cô ra? Anh thầm nghĩ chắc cô trang điểm thay quần áo chắc cũng mất nhiều thời gian một chút nên không lo lắm. Nhưng trời dần tối mà không thấy cô ra, anh bắt đầu đứng ngồi không yên.
Anh bạo dạn dùng khinh công phi vào trong phủ chạy tới trước của phòng cô, đứng bên ngoài nhỏ giọng gọi một chút.
- Tuệ Nhi, có chuyện gì xảy ra vậy? - Anh đứng bên ngoài lên tiếng
Nhưng không thấy ai trả lời lại. Anh nghĩ chắc cô đã đi đâu rồi nên định quay lưng đi về thì từ bên trong, Nhũ Văn người hầu thân cận của cô phóng như bay ra ngoài này, khuôn mặt rất hoảng loạn và đôi mắt đã đầy nước nói
- Đại Tướng Quân, Hoàng Hậu...Hoàng Hậu bị thích khách ám sát...bị mũi tên bắt xuyên qua vai, hiện tại tình hình rất tệ... nô tỳ... nô tỳ không biết làm thế nào... Gọi thầy thuốc thì Hoàng Hậu không cho sợ kinh động tới phủ của Bát Vương Gia - Nhũ Văn nói
- Sao? Thế bây giờ nàng thế nào rồi... ta có học qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-xuyen-khong/868090/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.