Chuyến đi từ Bắc Hán về Vương Sở đã mấy ngày trôi qua, nhưng đối với cô giống như là cả một thế kỉ vậy, đường tới kinh thành Vương Sở cũng đã cận kề với đoàn xe ngựa của cô rồi. Mấy ngày nay vì lo lắng và suy nghĩ nhiều mà cô ăn không vô, ngủ không ngon, chắc là làm cho bảo bối lo lắng lắm. Con yêu, con yên tâm, mẹ nhất định sẽ mau chóng khoẻ lại mà, con cũng phải khoẻ mạnh nghe chưa.
- Muội ăn chút gì đi, trong muội gầy quá, hiện tại đang có long thai nên ăn nhiều một chút thì hài tử của muội mới khoẻ mạnh được - Đại Ca quan tâm nói
- Huynh yên tâm, muội sẽ chú ý - cô thấp giọng nói đầu chỉ nhìn ra cửa sổ
- Tuệ Nhi, muội sống ở đó ổn không, huynh thấy muội đã thay đổi rồi - Đại Ca nói giọng trầm trầm
- Muội thay đổi? - cô quay mặt nhìn Đại Ca hỏi
- Ừ, muội đã thay đổi rồi, nhiều lắm - Đại Ca gật đầu nhìn cô
Tới Đại Ca cũng nói vậy nữa. Cô thay đổi thật ư? Thay đổi như thế nào chứ, cô vẫn là cô đấy thôi, cô sống đúng như con người của Thập Công Chúa trước kia! Đơn giản không phải vì bắt trước mà là cách sống của Thập Công Chúa trước kia giống cô y như khuôn đúc ra vậy. Tựa như là Thập Công Chúa là kiếp trước của cô vậy.
- Chỗ nào chứ? - Cô nhìn Đại Ca hỏi
-... Ai, muội muội bé bỏng của ta đã trưởng thành rồi - Đại Ca cười rồi túm cổ cô xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-xuyen-khong/868062/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.