Lãnh Ý Nhi dần làm quen với cuộc sống xa hoa.Mấy ngày đầu cô bé luôn thao thức,không ngủ được.Đó là vì cảnh ở đây quá đẹp,nơi này cô bé ví như nơi ở của những cô công chúa trong chuyện.Có đài phun nước,có Ngọc Ý hoa viên xinh đẹp,lại có cả bể bơi rộng lớn..
Còn có bà quản gia Phương,bà rất thương cô.Những người hầu ai ai cũng đối xử tốt với cô..
Nhưng cô vẫn thấy thiếu thứ gì đó..
Đúng rồi!Là người ấy..
Tại sao mấy ngày hôm nay cô đều không thấy cha nuôi?
Cố gạt chuyện này ra khỏi đầu,cô bé rất nhanh liền chìm vào giấc ngủ...
____________
Sáng hôm sau
Quản gia Phương ở dưới lầu đang nói chuyện với một người đàn ông.
-"Tiểu thư rất ngoan ngoãn,không hề than khóc một chút nào..!"-bà mỉm cười nói.
-"Thiếu gia thời gian dài có thể sẽ không về,đợi đến khi cô bé 17 tuổi.Cậu ấy mới trở về,tuy vậy mọi hoạt động của tiểu thư cậu ấy nắm bắt rất rõ.Các người tuyệt đối không được dạy hư cô ấy!Đừng chiều chuộng quá mức."-Trác Duy Kỷ nói,khuôn mặt không chút thay đổi.
-"Tôi biết rồi,ngài cứ yên tâm!"-bà trả lời.
Trác Duy Kỷ đứng lên,không nói thêm câu nào liền rời khỏi biệt thự.
Vừa lúc cô bé Lãnh Ý Nhi ngủ dậy,cô bước xuống cầu thang.
-"Tiểu thư!Cháu dậy rồi mau ra ăn sáng.Còn phải tới trường nữa!"-Bà Phương dịu dàng nói với cô.
_ _ _ _ _ _ _ _ _
Cuộc sống của cô cứ thế trôi đi,cho tới một đêm..
Cô không thể ngủ được,rón rén đi xuống tầng.Nhìn Ngọc Ý hoa viên,hàng loạt bông hoa xinh đẹp đung đưa trong gió khuya,cô chợt muốn tới gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-xen-thu-han/105855/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.