Trên đời này, liệu có khi nào tồn tại hai thứ tình yêu và lòng thù hận song song hay không? Biết là yêu, nhưng trong lòng vẫn hận, như vậy phải làm sao mới có thể vô tư đối mặt với cuộc đời? Cô chưa bao giờ coi anh là kẻ thù, bởi vì anh luôn một mực bảo hộ cho cô. Nhưng đến khi sự thật đã rành rành ngay trước mắt, cho dù cô có cố gắng quên đi, trong lồng ngực vẫn luôn là một hồi âm ỉ đau nhói.
Khoảng cách giữa tình yêu và thù hận, tại sao nó lại có thể khiến cho chúng ta đau đớn đến thế? Cô yêu anh. Điều này cô không hề phủ nhận. Nhưng là, anh lại là ác quỷ trong cuộc đời của cô. Anh giết chết chị gái của cô, hại cô bơ vơ không nhà không cửa. Bây giờ anh ở đây, muốn cô dùng tình yêu toàn tâm toàn ý ở cạnh anh, cô làm sao có thể làm được đây?
Trước kia, nếu như cô biết sau này sẽ rơi vào cục diện rối rắm như vậy, cô nhất định sẽ không ngu ngốc bám theo anh không rời. Một khắc khi biết được sự thật về cái chết của chị gái, cô đau lòng không dứt. Hóa ra, trên đời này kể từ trước đến giờ vẫn chỉ là một mình cô đơn độc, lẻ loi. Ha, cô không nên tin cài cái thứ được gọi là tình người!