Các cô gái và những trang trai chơi hết chỗ này đến chỗ khác với những trò chơi thú vị. Nhưng chỗ các cô gái tập trung nhất vẫn là đồ ăn. Vì có ăn mới vực được đạo mà, cô không ăn nhiều nhưng với 3 cô gái còn lại thì khỏi phải nói. Không biết bụng của họ có đáy hay không mà ăn hết xiên này đến xiên khác, hết món này đến món khác mà vẫn muốn ăn nữa. Cô đứng lại mua món bánh mực chiên mà cô vẫn hay ăn thời đại học. Cô nói với bà chủ:
Cô ơi cô cho con mấy viên bánh mực với?
Bà chủ rất nhiệt tình và hiếu khách nói:
Đây, con đi mấy người để cô lấy cho nào.
Cô nói:
Con có 4 người nhưng cô cứ cho con nhiều lên vì bọn con ăn nhiều lắm ạ.
Bà chủ cười nói:
Được ăn nhiều thì cô lấy cho.
Đây cô lấy cho 20 viên nhé. Cô chỉ lấy một bửa tiền thôi.
Cô vội nói:
Thôi ạ, cô cứ để con trả đủ.
Bà chủ xua tay nói:
Con lại tưởng con cho con không ạ. Có cho thì phải có lại chứ. Hôm nay là hội chợ của tháng, tuần sau là tổ chức khu vui chơi cho phố đi bộ. Cô muốn hôm ấy con đến ủng hộ cô.
Cô gật đầu:
À thế ạ. Vâng nhất định con sẽ đến ủng hộ cô. Con xin cô
Bà chủ tươi cừoi nói:
Nhớ nhé.
Cô cúi đầu nói:
Con chào cô
Bà chủ:
Ừ đi nhé.
Cô xoay người đi, vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-voi-chu-tich/1863193/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.