"Em là đang đe dọa tôi?" Thẩm Dịch Quân nắm chặt lấy cổ tay cô mà dùng lực.
Chịu đựng cơn đau nhức nơi cổ tay, cô cười nhạt gỡ từng ngón tay hắn ra: "Đúng, tôi đang đe dọa anh, không phải anh muốn đôi mắt này sao? Chỉ cần anh đồng ý thả tự do cho tôi, đôi mắt này sẽ được tôi chăm sóc đoàng hoàng không chút tổn thương."
Gỡ được tay hắn ra, Kiều Di xoa xoa để máu bầm, mặc kệ ánh mắt như muốn xông lên giết cô của Thẩm Dịch Quân.
"Được, tôi đồng ý với em, mong rằng em có thể bảo vệ tốt đôi mắt này!"
Cửa phòng khám lần nữa mở ra, bác sĩ vừa xem vừa định đưa tờ xét nghiệm cho Thẩm Dịch Quân, không ngờ hắn đã giật lấy rồi bỏ đi, để mặc bác sĩ đang ngơ ngác không biết nên làm gì.
Thấy cô gái vừa kiểm tra vẫn đang ngồi đấy, bác sĩ đi đến dặn dò cô những điều cần lưu ý rồi cũng rời đi.
Kiều Di âm thầm ghi nhớ lời dặn của bác sĩ vào trong đầu, đứng dậy đi ra khỏi bệnh viện.
Chiếc xe của Thẩm Dịch Quân vẫn đang đậu ở đấy, cô mở cửa ngồi vào.
Xe lăn bánh, Thẩm Dịch Quân chăm chú nhìn vào tờ giấy xét nghiệm, còn Kiều Di thì nhìn ra ngoài cửa sổ.
Hai người rõ ràng đang ngồi rất gần nhau, nhưng lại có cảm giác cách nhau tận một thế giới, không thể dung hòa.
***
Đến ngày phẫu thuật, Kiều Di nằm trên giường được đẩy vào phòng phẫu thuật, đôi mắt được gây tê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-va-toi-ac/2580041/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.