Hắn chạy nhanh tới khu nhà hoang đó. Mọi thứ đều im lặng 1 cách đáng sợ.
- Ngọc Nhi, cô ở đâu, Ngọc Nhi.
Tiếng gọi của hắn vang vọng trong màn đêm,vang đi rất xa. Nếu có người chắc chắn có thể nghe thấy nhưng tuyệt nhiên chẳng hề có 1 câu trả lời vọng lại.
Tất cả mọi ngóc ngách từ đầu đến cuối từ trong ra ngoài cũng đều đã được lục soát tuy nhiên kết quả chỉ là con số 0.
Hắn bất lực tựa ng vào tường,cảm nhận giá lạnh trong cơ thể mình.
- Cô giam giữ cô ta ở đâu. * cậu gọi cho Hồng Anh,giọng nói không hề có chút lo lắng nào*
- Ồh. A muốn biết?
- Nói! Cô ấy ở đâu * xen chút lo lắng*
- Haha. Anh cũng thật là,tôi đã nói anh không giết được nó thì để tôi xử cho. Anh còn muốn gì nữa.
- Chết tiệt, cô đã lm gì cô ấy.
-Giọng điệu nhẹ nhàng khi nảy của a đâu rồi. Haha...a cũng biệt quan tâm người khác sao,chuyện này lạ nha.
Giờ hắn đã thực sự tức giận,ánh mắt bật lửa,giọng nói cũng vì thế mà tăng lên gấp mấy lần băng lãnh,hận 1 nỗi không thể giết chết cô ta ngay bây giờ.
Cô ta giọng đắc ý tiếp tục “chọc ghẹo” hắn.
- À, tôi nhớ rồi...là...
- Nhanh!!! “ hắn quát cô ta khi cô ta ngắt quảng,chủ ý như không muốn nói “
- à...haha...có lẽ giờ này cô ta đi xa rồi, anh không cần tìm nữa đâu...haha.
Điệu cười ác quỷ của cô ta hiện lên,thật hiểm độc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-va-su-lua-doi/3266386/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.