Hắn muốn khống chế cô hơn là yêu, hắn giấu cô mọi chuyện, để cô sống trong chiếc lồng vàng do hắn tạo ra.
Hắn biết tất cả nhưng không nói.
Đó là chiếm hữu, là giam cầm... Đó không phải là yêu.
Giang Tây Long yêu cô, chấp nhận hy sinh vì cô, sẵn sàng giúp cô tất cả, anh thẳng thắn, không hề che giấu.
Nhưng Lăng Ý lại khống chế cuộc đời cô đi theo con đường mà tương lai mà hắn muốn, khiến cô như một con rối bị người khác điều khiển.
Rõ ràng hắn biết cô quan tâm đến chuyện kia như thế nào, nhưng sau khi hắn biết sự thật, hắn lại lừa cô, còn để Giang Noãn đi kiềm chế Giang Tây Long.
Tại sao lại có người quá đáng như vậy, nhân danh tình yêu để trói buộc người khác, đó có thực sự là yêu không?
Tác dụng của thuốc dần dần ngấm vào máu thịt cô, nhiệt độ cả người Lê Cảnh Trí từ trong ra ngoài đều nóng như lửa đốt, nhưng trái tim cô lại lạnh giá: "Lăng Ý, anh không yêu em, anh chỉ yêu bản thân anh thôi."
Hắn chỉ ích kỷ muốn thỏa mãn ham muốn là chiếm hữu của hắn.
Vợ chồng là phải thẳng thắn với nhau, từ trước tới giờ hắn chưa từng làm được điều đó.
Từ đầu đến cuối đều là hắn lừa cô.
Tất cả...
Lăng Ý hôn nước mắt của cô, mặn chát.
Giọng hắn trầm thấp, từng câu từng chữ rơi vào trong tai cô: "Không, bởi vì anh yêu em nên mới muốn giữ em bên cạnh anh, bởi vì anh yêu em nên mới không cho em bất kỳ cơ hội nào rời khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-va-hon-nhan-co-vo-nho-cua-lang-thieu/1012962/chuong-333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.