Lăng Ý quấn lấy Lê Cảnh Trí ở lại Ngự Thủy Viên hai ngày, hai người cũng nhau đi mua thức ăn, Lê Cảnh Trí nấu cơm, thời gian trôi qua, hai người cũng giống như những đôi vợ chồng bình thường.
Lăng Ý rất hưởng thụ cuộc sống như vậy, nhưng trợ lí Lưu lại không chịu nổi.
Lúc ở nước Pháp thì không nói làm gì, giờ trở về nước rồi, hắn cũng không đến công ty, một đống văn kiện đang chờ xử lí. Trợ lí Lưu cảm thấy đây là thời gian khó khăn nhất trong cuộc đời cậu ta.
Không còn cách nào khác, mỗi ngày ba lần chia thành sáng, trưa, tối phải mang văn kiện đến Ngự Thủy Viên cho hắn.
Sau đó, Lê Cảnh Trí nhìn thấy ánh mắt đau khổ của trợ lí Lưu, mới kêu Lăng Ý trở về làm một ông chủ có trách nhiệm, ngoan ngoãn đến công ty làm.
Chỉ là không biết hắn học được ở đâu, ngày nào cũng muốn hôn tạm biệt.
Lê Cảnh Trí nghi ngờ Lăng Ý bị dính cái gì đó không sạch sẽ, nhưng một khi hắn khôi phục dáng vẻ làm việc, lại là dáng vẻ nghiêm túc.
Mẹ Lê gọi điện thoại tới, hỏi tay Lê Cảnh Trí còn đau không?
Thật ra qua mấy ngày tay cô đã hết đau rồi.
Trong lòng Lê Cảnh Trí cảm thấy ấm áp không nói nên lời.
Mẹ Lê do dự không cúp điện thoại, một lúc sau mới hỏi cô, tối nay có thể về nhà một chuyến được không?
Cô im lặng một lúc, mới nói được.
Lăng Ý không đến công ty, ở nhà xem tài liệu, nhìn vẻ do dự của cô, hỏi: "Ai thế?"
"Mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-va-hon-nhan-co-vo-nho-cua-lang-thieu/1012805/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.