“ Im miệng.”
Cô giơ tay muốn đánh anh, nhưng anh ta đã nắm lấy tay cô "Tôi không phải đã nói với em là không được mắng chồng sao? Tại sao lại quên rồi? Có tin hay không hiện tại làm em nhớ lại?"
" Anh dám động vào tôi, tôi sẽ hét lên mắng anh không đứng đắn, xem anh xấu hổ hay tôi xấu hổ."
“Tôi động đến vợ của mình, ai lại dám nói tôi chứ.”
“Anh, tôi không phải vợ anh. Anh đi mà tìm người khác đi.”
“Có thể tùy tiện tìm vợ sao?” Anh dùng một tay ấn sau đầu cô, hôn lên môi cô không lời giải thích, bá đạo đẩy răng cô ra, không ngừng mút lấy lưỡi của cô.
“A…ưm…” Cô giãy giụa, muốn thoát khỏi anh nhưng đổi lại anh càng cắn mạnh hơn.
“Đây là hình phạt nhỏ dành cho em.” Anh men theo cổ cô, hôn lên xương quai xanh trần trụi của cô rồi kéo dài xuống dưới. Cô hoảng hồn, vội vàng nghiêng người về phía anh, áp chặt đầu vào ngực anh, đề phòng anh sẽ làm điều bừa bãi.
" Sao nào? Bám sát anh như vậy?" Anh cười khúc khích.
"Người khác sẽ thấy."
“Thấy thì xem đi, để cho đám khốn kiếp kia xem em ở dưới thân tôi rên rỉ thế nào.” Chu Đình Nam đắc ý nói.
Đỗ Thanh Vy vặn người muốn thoát khỏi vòng tay anh ta, nhưng anh ta đã giữ chặt cô và nói đầy đe dọa: “Đừng cử động, nếu còn cử động nữa, tôi sẽ trừng phạt em thật đấy.”
Cô thỏa hiệp nép vào lòng anh, không cử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-va-han-thu/2973196/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.