“Đỡ hơn chưa?” Chu Đình Nam hỏi.
“Ừ.” Đỗ Thanh Vy trả lời nhưng vẫn quay lưng về phía anh và không cử động.
Bàn tay to của anh sờ lên trán cô “Hết sốt rồi, mau đi thay quần áo đi, không quần áo lại bắt đầu thấm mồ hôi rồi.” Anh lại nói.
“Không cần.” Giọng nói của cô rất nhỏ phát ra.
Anh đứng dậy lấy chiếc áo ngủ sạch sẽ, vén chiếc chăn đang đắp trên người cô. Cô nắm lấy góc chăn theo phản xạ và nhìn chằm chằm vào anh như đang phòng thủ.
"Em nhìn chằm chằm cái gì vậy? Anh thay quần áo cho em." Anh bá đạo kéo chăn ra, trực tiếp cởi quần áo cho cô.
“Đừng chạm vào tôi.” Cô ấn lại quần áo của mình.
“Ý em là sao?” Anh cau mày.
“ Chẳng có ý gì.” Cô lại kéo chăn lên người, quay người không nhìn anh nữa.
“ Đừng náo nữa, anh thay quần áo cho em?” Anh cao giọng.
“Không cần.” Đỗ Thanh Vy vẫn nhẹ giọng đáp.
“Không thay quần áo lát nữa mồ hôi lại ngấm vào người em lại sốt đấy.” Thật lâu sau, anh đột nhiên nghẹn ra một câu như vậy.
“ Không cần anh lo.” Mũi cô đột nhiên trở nên chua xót trong giọng nói của cô vô thức mang theo một phần tức giận.
“ Không lo cho em thì lo cho ai.” Anh có chút kiêu ngạo kéo người cô ra, khiến cô đối mặt với khuôn mặt tức giận của mình.
Nước mắt cô đột nhiên chảy dài trên mặt, cô cố gắng kéo chăn qua đầu và hét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-va-han-thu/2973151/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.