Cô giãy dụa vươn tay ôm chặt anh yếu ớt nói: “Đứa nhỏ, phải cứu đứa nhỏ này...”
Chu Đình Nam ôm lấy cô không ngừng nói: “Vợ ơi, không sao đâu, không sao đâu, em bình tĩnh.”
Đợi mãi vẫn chưa thấy bác sĩ đến Chu Đình Nam bế cô lên vừa đi vừa hét gọi: “Bác sĩ, bác sĩ, đến cứu vợ tôi, đến cứu tôi với!” Vợ tôi!” Anh lao tới đến văn phòng bác sĩ nhanh nhất có thể, ôm lấy thân thể bê bết máu của cô...
Khi cô được đặt lên trên giường đẩy vào trong phòng cấp cứu Chu Đình Nam rất muốn vào nhưng bác sĩ không cho phép. Anh chỉ có thể ngồi ngoài chờ đợi cảm giác cắn rứt lương tâm khi để cô một mình ở bên ngoài không khỏi khiến anh muốn giết bản thân mình.
Lúc mày một vị y tá mang theo bản cảm kết ra,“Anh ơi bây giờ sản phụ đang gặp nguy hiểm mời anh ký vào bản cam kết cứu mẹ hay cứu con.”
“ Cứu cô ấy nhất định phải cứu cô ấy” Anh chụp lấy tờ đơn nhanh chóng ký vào.
Anh khó chịu đến mức dùng tay liên tục đấm xuống sàn khiến cho tay mình chảy máu, như vậy có là gì so với nỗi đau mà cô phải chịu đựng chứ. Nhìn người đàn ông quỳ tay be bét máu ở phòng cấp cứu ai đi qua cũng không khỏi phải ngoảnh lại nhìn thêm lần nữa.
Lúc này cửa phòng bật mở ra, Chu Đình Nam lao tới túm lấy vị bác sĩ, “ Bác sĩ vợ tôi sao rồi.”
“ Sản phụ đang trong tình trạng mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-va-han-thu/2973123/chuong-73.html