“Cái này…” Cô y tá hướng ánh mắt thắc mắc về phía bác sĩ.
"Sức khỏe hiện tại của cô không thích hợp để nuôi con, đợi hồi phục..." Bác sĩ cân nhắc xong mới nói.
Cô hướng mắt về phía Chu Đình Nam cầu cứu, anh hiểu ý của cô liền nói với bác sĩ: “Bác sĩ, hãy để chúng tôi tự chăm sóc đứa trẻ, chúng tôi có rất nhiều người, chúng tôi sẽ chăm sóc đứa trẻ thật tốt.”
Lúc này mẹ chồng bên cạnh cô cũng nói: “ Đúng vậy bác sĩ, chúng tôi sẽ chăm sóc em bé thật tốt”.
Bác sĩ nhìn cả nhà cười nói: "Được, nhưng đừng để bệnh nhân quá mệt mỏi, thân thể cô ấy quá yếu."
“ Chúng tôi biết chúng ta sẽ, chúng ta sẽ chăm sóc con bé cẩn thận mà”
Nước mắt giàn giụa cô dựa vào chồng, ôm con vừa cười vừa khóc, Chu Đình Nam cũng ôm chặt lấy cô và con trai.
Mọi người trong phòng thở phào nhẹ nhõm. Cánh cửa mở ra và bố mẹ cô bước vào từ bên ngoài. Mẹ cô vội chạy đến bên cô nước mắt lưng tròng nắm lấy tay cô: “ Vy, con làm mẹ con sợ chết khiếp, con tỉnh rồi, nếu con xảy ra chuyện gì thì mẹ chết mất.”
“Con vừa mới tỉnh, bà nói lung tung cái gì đấy.” Bố cô cau mày nhìn bà, giọng nghiêm nghị.
Cô đưa tay lên, lau nước mắt cho mẹ, nức nở nói: “Mẹ ơi, con không sao mà mẹ, nhìn con của mẹ mà xem, mẹ có thấy xinh không này”.
“ Ừm...xinh...Vy hu hu…” Mẹ ôm lấy cô rồi bật khóc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-va-han-thu/2973121/chuong-74.html