Vài tháng trôi qua trong nháy mắt Chu Bạch Dương đã mang thai hơn tám tháng nhưng cô ấy vẫn suốt ngày đi lại quanh nhà trên lầu dưới lầu, khiến Đỗ Thanh Vy không khỏi lo lắng, nhưng cô em gái này vẫn cười nói như thường.
“ Bạch Dương chúng ta đi đến bệnh viện khám bệnh đi” Cô túm lấy đứa con trai của mình đang cãi nhau với cô của nó.
"Được rồi! Em hiểu rồi, sao nhìn chị càng ngày càng giống mẹ em, nói nhiều như vậy."
Kể từ khi Bạch Dương không đến công ty nữa mà ở nhà chờ sinh con, mỗi ngày cô ấy đều đến đây bầu bạn với cô, thực ra có thể nói rằng Đức Kiên không muốn cô ấy chạy lung tung bên ngoài thì đúng hơn.
Cậu bé Chu Đình Bắc ôm lấy chân cô khóc,“ Mẹ yêu, con muốn đi, con muốn đi."
“Được, được, nhưng mẹ nói trước nhé trong bệnh viện không cho phép con chạy lung tung, chỉ có thể để mẹ ôm.” Cô nghiêm mặt đặt ra quy tắc cho con trai.
“Mẹ không ôm có được không mẹ, con đã ba tuổi rồi mà.” Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu bé lộ ra vẻ khinh thường, khiến Bạch Dương không nhịn được cười.
“ Nhóc con này con mới ba tuổi thôi mẹ nói đã cái chem chẻm rồi có phải học cái thói của bố con không.”
Cậu bé chạy đến chỗ Bạch Dương, đưa tay ra và nắm lấy tay cô ấy: “ Cô để con đỡ cô và em đi nha.”
Đỗ Thanh Vy bĩu môi mắng: " Đồ phản bội, mẹ mới là mẹ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-va-han-thu/2973103/chuong-84.html