“Xe hết xăng rồi, phải làm sao đây, hết xăng rồi, phải làm sao đây?” Cô hét lên.
“Xe hết xăng rồi bố ơi, con với mẹ phải làm sao đây?” Cậu bé bình tĩnh nhắc lại lời của cô.
“Chết tiệt,” Chu Đình Nam chửi một câu trong điện thoại, đột nhiên anh lại hét lên: “Ở ngã tư trước mặt em có một trạm xăng, cách đó 500 mét rẽ phải, vợ ơi, đến đó đi!”
Từ phía xa xa cô đã nhìn thấy cây xăng ngay ven đường, cô phóng xe vào đó. Trước khi dừng lại, cô đã đưa ra một quyết định có lẽ là sáng suốt nhất trong cuộc đời mình là cho con trốn ở dưới gầm ghế.
“Bắc Bắc, nếu như không phải bố hoặc mẹ gọi con, bất kì ai gọi cũng đừng đi ra ngoài, hiểu không?”
Cậu bé kiên định gật đầu:“ Con biết rồi mẹ”
“Nhớ kỹ, không được phát ra tiếng động, không được đi ra ngoài.” Sau đó cô dừng xe ở lối đổ xăng.
“Nhanh lên... nhanh lên một chút nào!” Cô hét lên mong muốn người đổ xăng kia có thể nhanh một chút. Nhưng khi người nhân viên đó vừa nối ống dẫn xăng vào xe cô thì xe phía sau đã chạy tới. Thấy tình huống trước mắt cô nhanh chóng mở cửa, rút chìa khóa, nhảy ra ngoài xe. Cô không thể để họ đến gần xe của mình vì con trai của cô vẫn còn đang ở trong xe.
Cô khóa cửa xe, rồi đứng bên cạnh xe, lo lắng nhìn những người đàn ông đang tiến về phía mình.
Đỗ Thanh Vy biết rằng Chu Đình Nam có lẽ đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-va-han-thu/2973052/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.