Lâm Miêu Miêu vừa trở về nhà, Quang Liệp đã đợi sẵn ở cửa anh chìa tay ra hỏi: “Thịt đâu?”.
- “Không có mua”. Lâm Miêu Miêu lắc đầu
Quang Liệp bĩu mỗi, nắm lấy tay Lâm Miêu Miêu “đi thôi, ra ngoài ăn”.
Cô giơ túi đồ đã mua ở thị lúc nãy ra trước mặt anh “nhưng mà lỡ mua rồi”.
- Chọc tôi à?
- Ừm.
Quang Liệp nhận lấy túi đồ mở ra “Cô mua cherry à? Tôi không thích cherry lần sau mua dâu nhé?”
- Tôi mua để dành mình ăn, ai cho anh đâu mà thích hay không.
- Vợ không cho chồng ăn à?
- Không
Quang Liệp cười cười rồi xách túi đồ vào bếp, bắt đầu nấu ăn.
- Anh có biết nấu không đấy?
- “Làm theo công thức là được” Anh tươi cười.
- Hay để tôi giúp anh.
- Cũng được.
Típ típ, tiếng chuông điện thoại vang lên từ đồng hồ.
Lâm Miêu Miêu bật loa ngoài, ngồi xuống sofa ngoài phòng khách.
- Miêu Miêu, anh nhớ em.
- Hạ Dĩ Trú, anh vẫn khoẻ chứ?
- Anh khoẻ, gần đây có chút bận không gọi được cho em cảm thấy rất khó chịu.
- Vậy khi nào anh về?
- Cũng sắp rồi, lúc về ta đi chơi nhé.
- Ừm, nhất định.
Cô và Hạ Dĩ Trú nói chuyện rất lâu, vừa gọi vừa cười đùa.
Không để ý thấy ánh mắt chằm chằm của Quang Liệp trong bếp, tiếng thớt bâm thịt rất mạnh.
Rầm rầm,
- Miêu Miêu? Tiếng gì vậy?
- À
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-va-bi-mat-cua-anh/3576683/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.