Quang Liệp nằm trên giường ngủ trong phòng, còn Lâm Miêu Miêu phải nằm ngủ trên ghế sofa ngoài phòng khách.
Đêm đến gió lùa vào cả căn nhà, nhiệt độ xuống thấp bởi vì đang là mùa đông bên ngoài có rất nhiều tuyết rơi cho nên sẽ rất lạnh.
Lâm Miêu Miêu nằm trên ghế Sofa run rẩy không tài nào ngủ được “Sao mà lạnh thế không biết, mình sắp đóng băng luôn rồi, hắc xì.”
Tiếng hắc xì liên hồi của cô vang khắp căn nhà. Quang Liệp mở cửa phòng ngủ bước ra vẩy vẩy “Vào đây, ấm lắm”.
Nhìn anh như mấy con chó sói đang dụ mồi vậy đó, Lâm Miêu Miêu sợ hãi lắc đầu.
Chặt,
Quang Liệp tặc lưỡi, tiến lại gần nhấc bỗng Lâm Miêu Miêu lên, nhẹ nhàng bế cô vào trong phòng ném xuống giường.
Lâm Miêu Miêu lấy chăn quấn lấy mình, nhìn anh chằm chằm.
- Sao thế, trông cô cứ như mấy con thú nhỏ sợ tôi ăn thịt vậy.
- …
- Bên ngoài lạnh lắm, cứ để cô ngủ ngoài sofa chắc chắn sẽ bị bệnh. Trong phòng ngủ có lò sưởi sẽ ấm áp hơn nhiều, ngủ ở đây đi cũng đâu phải lần đầu chúng ta nằm chung giường.
- Anh không được lấn qua đây đâu đấy. Còn nữa 1 tỷ đó xong việc phải đưa cho tôi.
- “Tự nhiên lại nhắc chuyện tiền bạc, tưởng cô không tham tiền mà” Quang Liệp cười nhếch miệng.
- Hứ, tôi đi ngủ đây.
Nói xong Lâm Miêu Miêu xoay người nằm nghiêng quay mặt lại, hai má đỏ bừng.
____
Sáng sớm, tỉnh dậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-va-bi-mat-cua-anh/3576682/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.