Cả hai cùng nhau đi về nhà, Hạ Thiên miệng vẫn liến thoáng từ trưa cho đến lúc tối
Cậu nói mà khiến Lâm Hữu cảm thấy như cả hai đã mười năm không gặp nhau.
" Sao cậu nói được nhiều thế" Lâm Hữu hỏi
" Tại nói chuyện với cậu tớ mới thế thôi"
Lâm Hữu đứng dậy nhìn ra ngoài trời rồi lại nhìn cậu
" Trời tối rồi đấy, cậu không định đi về à"
Đây không phải lần đầu tiên cậu giở giọng như thế này để mời Hạ Thiên về. Tuy biết sẽ chẳng có kết quả gì khả thi nhưng mà theo thói quen không bỏ được ngay
" Còn lâu mới về, hai bác bảo tớ ở lại chơi rồi. Với lại mai chúng ta còn đi chơi thêm nhiều chỗ nữa tớ ở lại với cậu rồi mai khởi hành là quá hợp lý, vẹn cả đôi đường "
Biết ngay mà, thật ra không phải cậu có định kiến gì khi Hạ Thiên ở đây. Chả qua là nhà không to cho nên phòng nhỏ. Mỗi lần Hạ Thiên ở đây sẽ phải nằm cùng giường với cậu
Mà tiếp xúc cơ thể quá gần với người mình thích thì ai mà kiềm chế nổi chứ
" Haizzz… Tớ đi tắm trước" Lâm Hữu đi ra ngoài tìm quần áo
Y không chịu ngồi yên cũng lóc nhóc đứng dậy đi theo cậu
" Sao cậu lại ra đây" Lâm Hữu giật mình
" Kể ra thì tớ chưa được tắm chung với cậu bao giờ. Hay hôm nay nhân dịp tở ở nhà cậu mình tắm chung với nhau đi cho tình cảm ngày càng khăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-truoc-mat-nhung-nhan-ra-muon-mang/3553561/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.