Một lúc sau Lâm Hữu bước ra từ phòng tắm nghi ngút khói. Cảm giác thoải mái ngập tràn 
Bê chậu nước được pha nóng lạnh vừa phải sang phòng Hạ Thiên, cậu đặt chậu nước xuống bên cạnh giường, lay người Hạ Thiên nhẹ nhàng 
" Hạ Thiên mau dậy đi, tớ chuẩn bị nước để cậu lau người rồi này" 
Y từ từ mở mắt nhìn cậu, khuôn mặt lộ rõ vẻ buồn ngủ và mệt mỏi 
" Tớ không muốn lau người đâu, khó chịu" 
Cậu bất lực nói 
" Thế giờ cậu muốn gì đây" 
" Muốn cậu tắm cho tớ" 
Khuôn mặt Lâm Hữu liền đỏ lên không tin vào những gì mình vừa nghe, ấp úng hỏi lại 
" Cậu… Cậu nói cái gì vậy chứ" 
" Cậu tắm cho tớ đi, tắn nhanh thôi cũng được. Có chết tớ cũng không muốn lau người đâu" 
" Nhưng… Nhưng mà thế không ổn lắm thì phải " cậu ấp úng 
Hạ Thiên thở dài 
" Đều là con trai với nhau cả có gì mà ngại đâu chứ, tớ đang ốm thế này không có dở trò gì với cậu đâu" 
Lâm Hữu nghe xong nghĩ trong lòng: không phải là tớ lo cậu làm gì với tớ. Mà là tớ lo bản thân mình không trụ nổi khi nhìn thấy những thứ không nên nhìn mất 
Ngồi nghĩ một hồi kèm theo sự thúc giục của Hạ Thiên. Cuối cùng cậu cũng hạ quyết tâm đi tắm cho Y 
Dìu được người đến phòng tắm đã là một kỳ tích rồi, giờ lại còn phải cởi quần áo của cậu ấy ra nữa, 
đúng là điên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-truoc-mat-nhung-nhan-ra-muon-mang/3552021/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.