Cố Tranh nhíu mày, vẻ khó chịu càng hiện ra rõ ràng, anh dứt khoát cất tiếng. 
- Không được. 
Đường Vy nắm lấy cánh tay anh, nhẹ nhàng giải thích. 
- Anh ấy chỉ hỏi thăm sức khỏe em thôi. 
Cổ Tranh cúi thấp tầm mắt, ánh mắt trở nên dịu dàng. 
- Em không cần giải thích, anh biết em không có lỗi gì cả. Chẳng qua anh không thích anh ta đến gặp em thôi. 
Hoắc Hành mỉm cười, anh ta thở dài một tiếng rồi lấy trong người ra một tấm thiệp đưa về phía hai người. 
- Cuối tuần này, tôi tổ chức một buổi tiệc chia tay, mời hai người đến dự. 
- Chia tay? 
Đường Vy khó hiểu hỏi lại. Chia tay cái gì chứ? Chia tay ai chứ? 
- Tôi muốn phát triển thị trường ở bên Mỹ, tôi đã có dự định này từ rất lâu rồi, nhưng mà trì hoãn lại vì lưu luyến một người, bây giờ thì không còn nữa rồi, ở đây không có gì khiến tôi lưu luyến nữa nên tôi quyết định bắt đầu. 
Ánh mắt Cổ Tranh hướng thẳng vào cô. Rõ ràng, người anh ta lưu luyến chính là cô. Thực ra, lần này Hoắc Hành đến tìm cô là mục đích. Nếu thấy cô vẫn phải chịu đau khổ, anh ta sẽ cưỡng ép đưa cô cùng sang Mỹ, dù cô có hận anh ta, có ghét bỏ anh ta cũng được. Nhưng bây giờ thấy cô sống tốt, anh ta không có lý do gì cả. Anh ta yêu cô, chỉ cần thấy cô sống tốt, sống hạnh phúc là được rồi. 
Ánh mắt Hoắc Hành dần di chuyển 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-trong-thu-han/3716829/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.