Một ngày đẹp trời, ánh nắng ấm áp chiếu xuống nước biển khiến nước biển như đang lấp lánh. Hoắc Hành đưa Đường Vy vui chơi trên bãi cát.
Nụ cười đã mất trên môi cô lần nữa xuất hiện, cô thoải mái tận hưởng cảm giác tự do, thoải mái hiện tại. Không biết bao qua bao lâu rồi, cô không có cảm giác nhẹ nhàng như vậy.
Hoắc Hành cầm theo ly nước cam, mỉm cười bước đến gần Đường Vy, Hoắc Hành đứng bên cạnh, hướng ánh mắt dịu dàng, hạnh phúc nhìn cô. Thấy cô vui vẻ như vậy, lòng Hoắc Hành cũng cảm thấy vui lây.
Hoắc Hành đứng nhìn cô một lúc lâu rồi cất tiếng.
- Đường Vy! Uống cốc nước đi.
Đường Vy quay người, vui vẻ bước đến gần Hoắc Hành, nhận lấy cốc nước trên tay Hoắc Hành, cất tiếng cảm ơn.
- Cảm ơn anh.
Đường Vy mỉm cười, uống một ngụm nước cam.
Reng reng!
Tiếng chuông điện thoại vang lên, Hoắc Hành cầm lấy điện thoại, nhìn người gọi đến, Hoắc Hành hơi lảng tránh. Anh nhìn cô, nở một nụ cười tươi, nói.
- Tôi đi nghe điện thoại.
Được.
Hoắc Hành cầm lấy điện thoại bước ra một góc gần đó, bắt đầu nghe điện.
Đường Vy nhìn theo Hoắc Hành cũng hay nghĩ ngợi gì, cô chỉ đơn giản cho rằng đó là cuộc gọi liên quan đến công việc.
Cô không mấy quan tâm, ánh mắt lập tức bị thu hút bởi những vỏ ốc, VỎ SÒ trên bãi biển. Cô cúi người, bắt đầu nhặt từng cái từng cái đầy thích thú.
Đường Vy bước trên bãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-trong-thu-han/3701332/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.