Hai người đã ngủ rất lâu, đến khoảng hơn bốn giờ chiều, Nguyệt Minh lờ mờ thức dậy trước. Cậu đưa tay sờ trán anh lần nữa, và anh đã không còn sốt nữa rồi. Cậu cũng chợt nhận ra một điều rằng, anh vẫn đang nắm chặt bàn tay của cậu, chưa từng buông ra. Cậu nhoẻn miệng cười, thì thầm trách anh: “Đại Minh ngốc! Làm tay em đổ hết mồ hôi rồi.”
Cậu nhìn đồng hồ, đã bốn giờ rưỡi chiều rồi. Cậu nhẹ nhàng gỡ tay mình ra khỏi tay anh, mở cửa phòng và đi xuống dưới nhà. Cậu nghĩ anh cần phải ăn thêm gì đó nữa, vì lúc trưa anh chỉ ăn cháo thôi. Dì Lan dán giấy nhắn trên tủ lạnh nói là dì đang đi chợ, vì thấy hai người đang ngủ nên dì không làm phiền. Nguyệt Minh cũng không biết là khi nào dì Lan mới về.
Nguyệt Minh mở tủ lạnh tìm một ít thịt bằm, sau đó cậu vo gạo và bật bếp. Và dĩ nhiên là cậu đang nấu cháo rồi. Tuy chưa bao giờ nấu, nhưng cậu đã được nhìn thấy mẹ và dì Lan nấu rất nhiều lần, nên về công thức và cách nấu thì cậu hoàn toàn nắm vững, cậu chỉ lo sợ về phần mùi vị mà thôi.
Cháo bắt đầu sôi, cậu cho thịt bằm vào, nêm nếm theo cách mà cậu đã học từ mẹ và dì Lan. Đột nhiên từ phía sau cậu vang lên tiếng gọi làm cậu giật mình: “Tiểu Minh? Em đang làm gì thế?” – Anh đứng tựa vai vào cửa bếp hỏi cậu.
Cậu mở to mắt ngạc nhiên: “Đại Minh? Sao anh lại xuống đây? Anh phải ở trên phòng nghỉ ngơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-to-lon/171683/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.