“Người yêu à! Hôm nay đi ăn trưa với mình đi!” – Chuông đến giờ giải lao vừa vang lên, cô gái ngồi bên cạnh đã quay sang làm nũng với Nguyệt Minh.
Trong bầu không khí lớp học năm cuối cấp ồn ào náo nhiệt, các cô cậu học sinh đến giờ giải lao thì liền tháo bỏ lớp bọc bài vỡ cứng nhắc mà thoải mái cười đùa. Nguyệt Minh gấp lại quyển sách giáo khoa Vật lý vừa học xong cất vào balo, rồi lại lấy ra quyển sách Ngữ văn để lên bàn, mở đúng trang hôm nay sẽ học, chuẩn bị sẵn sàng cho tiết học tiếp theo, sau đó lại quay sang nhìn người bên cạnh bằng ánh mắt hối lỗi: “Mình không đi đâu. Trưa nay mẹ về nhà, mình muốn ăn cơm cùng mẹ, đã hứa với mẹ rồi. Hôm nay Đại Minh lên trường rồi đến bệnh viện làm luôn, trưa không về nhà, không muốn mẹ ăn trưa một mình đâu. Xin lỗi cậu nhé.”
Cô gái này là Vương Bảo Anh, là bạn nối khố với Nguyệt Minh từ khi hai người còn nhỏ xíu. Mẹ của hai người là bạn thân với nhau từ trước khi sinh hai người ra, và một điều trùng hợp nữa là hai mẹ đều sinh cả hai cùng một năm, và họ đều nói đây chính là nhân duyên. Nguyệt Minh và Bảo Anh đã chơi với nhau từ nhỏ, học cùng lớp mẫu giáo, lên đến cấp một rồi cấp hai, và bây giờ đến năm cuối của cấp ba rồi họ vẫn học cùng nhau, và luôn là bạn thân của nhau. Họ có thể chia sẽ cho nhau mọi chuyện vui buồn, lúc nào cũng dính lấy nhau, đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-to-lon/171681/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.