Đây là hội thẩm ba người sao?
Vừa mới được vào cửa nhà, đã nhìn thấy mẹ cùng cha ngồi ngay ngắn trong phòng khách, mẹ cười rực rỡ, cười đến mức da đầu y tê dại, y đột nhiên hiểu mặt nạ tươi cười của mình là di truyền của ai rồi. Cha ý vị nhìn về phía bên cạnh y nháy mắt, mặt bất đắc dĩ, xem ra cha cũng là bị mẹ già bắt tuân lệnh, không cam lòng, không tình nguyện gọi trở về.
"Mẹ..." Thái Quân Thành tận lực nở nụ cười tốt nhất chào hỏi.
"Cháu chào cô..." Lưu Phi Long đứng bên cạnh khẽ mỉm cười, thấp giọng lễ độ chào hỏi.
(Đoạn này tiếng Trung là Bá mẫu hảo...mình dịch lại cho hợp lý hơn. để giải thích tại sao đoạn sau mẹ TQT lại nói thế.)
"Tốt! Tôi đương nhiên là tốt! Tốt vô cùng!" Mẹ Thái cười khoa trương, trong mắt lại bắn ra vô số mũi tên nhọn, trong lòng hung tợn mắng, thật là, dáng dấp không có gì đặc biệt, khi còn bé cảm thấy nó là đứa bé ngoan, còn cứu Quân Thành, không ngờ tới, lớn lên, lại đoạt đi con trai bảo bối của bà, khiến bà trước mặt hàng xóm không ngóc đầu lên được, cái gì cũng có thể nhìn, chỉ có mất mặt là tuyệt đối không nhịn được!
"Mẹ, mẹ xem, Phi Long cố ý đưa lễ vật cho mẹ này." Thái Quân Thành bị tiếng cười kia làm cho cả người rét lạnh, nhanh chóng bảo Phi Long trình lễ vật lên: "Đều là bánh ngọt mà mẹ thích nhất, đều là Phi Long tự mình làm, tuyệt đối bảo đảm chất lượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-tiramisu/2250209/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.