Sau khi lưu lạc bốn năm, ôm ấp giấc mộng, trở về nước, y liền lấy thân phận đạo diễn mới chú tâm vùi đầu vào tiếp nhận bộ phim thứ nhất. Làm đạo diễn mới, muốn xây dựng lãnh địa riêng trong thời đại thương mại này, dù bản thân có đặc sắc riêng cũng không dễ dàng, bởi vậy y yêu cầu mình nỗ lực gấp trăm gấp nghìn lần người khác, nếu đã làm, y sẽ làm được tốt nhất.
Bây giờ mọi chuyện đều tiến hành theo kế hoạch của y, mắt thấy quay phim sắp đến hồi kết thúc, nhưng cố tình lại đến trời đông giá rét.
Thật sự là tệ hết biết rồi. Nhiều năm trôi qua như vậy, y vẫn cứ sợ mùa đông, sợ cái lạnh, dường như y sinh ra chính là để xung đột với mùa đông, dù bản thân có rèn luyện thế nào, điều duy nhất thay đổi cũng chỉ là bản thân không dễ dàng bị sốt, bị cảm, nhưng vừa đến mùa đông, thể lực của y sẽ theo nhiệt độ cơ thể nhanh chóng bị bào mòn.
Giống như hiện tại, chen chúc nhốn nha nhốn nháo trong đám người, Thái Quân Thành bắt đầu có cảm giác choáng váng, không được, y cần tìm một chỗ để chỉ ngơi. Giương mắt nhìn quán cà phê nho nhỏ đối điện đầu đường, trang trí mộc mạc, hẳn là một nơi yên tĩnh.
Đẩy cửa quán cà phê ra, nghênh đón y là không khí ấm áp, trên đầu treo một chuỗi chuông gió, nó khẽ rung, tạo lên âm thanh vô cùng dễ nghe.
"Chào mừng quý khách." Giọng nói trầm nhẹ truyền từ trong cửa hàng đến.
"Tôi muốn một cốc..." Lơ đãng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-tiramisu/137060/chuong-4-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.