Ông Vương siết chặt mấy tấm hình trong tay, ngẩng đầu, nét mặt không thay đổi, "Vương tiên sinh, đây là ý đồ của cuộc viếng thăm hôm nay?"
Vương Thanh buông tách trà trong tay, mỉm cười, quả không hổ là thuyền vương đi lên từ quân đội, anh đúng là không thể nhìn ra suy nghĩ của ông ta.
"Vương lão, đúng như ngài nghĩ."
"Mục đích của anh là gì?"
"Mục đích?" Vương Thanh cố ý ngừng một chút, sau đó thu lại dáng cười, "Vương lão, mấy hành vi nho nhỏ của cậu út nhà ngài đã gây cho tôi và người yêu tôi là Văn án không ít rắc rối. Ý của tôi, vậy ngài đã hiểu?" nói xong, anh nhìn thẳng vào ông Vương, trên mặt không còn vẻ ung dung như trước.
"Rắc rối?" Ông Vương lặp lại một câu, "Rắc rối gì?"
Vương Thanh nhún vai, "Tôi nghĩ, điều này ngài nên đi hỏi cậu nhà thì hơn. Hôm nay tôi tới đây chỉ là muốn thông qua ngài cho cậu ấy một lời khuyên, làm việc gì cũng nên lưu cho mình một đường lui. Còn nếu không để lại đường lui cho mình thì cũng nên làm sạch sẽ một chút, đừng để người ta tóm được đuôi mình."
Ông Vương cau cau hàng lông mày đã điểm bạc, trầm giọng, "Vương tiên sinh quá lời, con của tôi còn chưa đến lượt người ngoài dạy dỗ."
"Đương nhiên rồi." Vương Thanh cười tiếp lời, "Cho nên hôm nay tôi tới chỉ là để chào hỏi, thuận tiện tặng mấy thứ này cho ngài." Anh hất cằm, ý chỉ mấy tấm hình trông tay ông Vương, "Nếu không phải vì kính trọng ngài, mấy tấm hình này đã xuất hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-tim-den/1319890/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.