Buổi tối, Trịnh Nguyên Khải trở về khách sạn, ngồi thất thần hút điếu thuốc. Từ khi lấy Tần Lam, anh đã bỏ thuốc, không biết vì sao hôm nay bông dưng hút lại. Đột nhiên ngoài cửa vang lên tiếng ghõ nhẹ, Trịnh Nguyên Khải hồi thần, bước ra mở cửa. Trước mắt anh là người mà mấy ngày nay anh tìm kiếm. Cô mặc chiếc váy ngắn màu đen, tóc buộc gọn gàng phía sau, cô vẫn xinh đẹp như vậy, nhưng dường như lại mất đi vài phần hoạt bát lại thêm vài phần chán nản. Trịnh Nguyên Khải thấy Hạ Kiều Vi đứng trước cửa, liền kéo người vào trong, hai tay đặt lên vai cô, lo lắng hỏi: " Vi Vi, em đã đi đâu vậy? Em có biết anh lo như thế nào không? Đừng trẻ con như thế nữa."
Hạ Kiều Vi ngẩng đầu lên, nhìn vào mắt anh, con mắt cô dường như cũng mệt mỏi không kém anh: " Em... em chỉ là muốn yên tĩnh suy nghĩ một chút. Hôm nay đến tìm anh là để giải quyết rõ ràng mọi chuyện. Em là người bắt đầu thì chính em sẽ kết thúc nó."
Nghe Hạ Kiều Vi nói vậy, Trịnh Nguyên Khải có chút không vui, " Kết thúc? Đúng, thật sự nên kết thúc rồi" Trịnh Nguyên Khải nghĩ.
" Trịnh Nguyên Khải, em chỉ muốn hỏi anh lần cuối, Anh có thích em không, dù là chỉ 1 chút thôi?" từng chữ cô nói ra voi cùng rõ ràng, như mũi khoan đâm sâu vào tim Trịnh Nguyên Khải. Đôi mắt cô bình tĩnh không gợn sóng nhìn anh. Trịnh Nguyên Khải tránh đi ánh mắt ấy, nói: " Không! Anh từ trước tới bây giờ chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-thu-ba/205319/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.