Dạo gần đây có lẽ do bận chăm sóc mẹ mà Tần Lam đều không liên lạc với Trịnh Nguyên Khải, còn Trịnh Nguyên Khải thì không biết mọc thêm một cái đuôi từ bao giờ, cái đuôi kia không ai khác chính là Hạ Kiều Vi. Từ sau lần say rượu đó, tần số Hạ Kiều Vi đến tìm anh ngày càng nhiều, khi thì đưa đồ ăn, khi thì xin đi nhờ, khi thì kéo anh cùng đi ngắm đường phố,.... hầu như tất cả các lý do gặp mặt đều được cô sử dụng trong khoảng thời gian này. Trịnh Nguyên Khải cũng không tỏ thái độ phản đối với những hành động kì lạ này của cô, hơn nữa, công việc của anh ở đây cũng dần ít đi, đi đây đi đó cùng cô chỉ đơn giản như chăm sóc cho cô em gái mà thôi, sau này cũng dễ ăn nói với chú Hạ.
Đột nhiên, một đêm, sau khi từ khách sạn trở về, Trịnh Nguyên Khải liền thấy Hạ Kiều Vi đi qua đi lại trước cửa phòng của mình, nhìn thấy anh, ánh mắt của cô bỗng trở nên chột dạ.
" Vi Vi, có chuyện gì vậy." Hai từ " Vi Vi " anh đã gọi nhiều mà thành quen, không còn cảm thấy ngượng miệng như trước nữa.
" Anh Trịnh, em... em...em có chuyện muốn nói với anh". Đôi mắt cô rủ xuống,khẽ cắn môi.
Đoán chắc cô gặp chuyện gì đó không vui, Trịnh Nguyên Khải nhanh chóng bước đến mở cửa, " Em vào đi, có chuyện gì từ từ nói."
Khi cánh cửa vừa đóng lại, cô đứng đối diện với anh, đầu cúi thấp, khiến anh không nhìn rõ vẻ mặt hiện tại của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-thu-ba/205318/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.