Không biết bắt đầu từ khi nào, rất nhiều chuyện đều kéovào nhau. Cô dường như nhất thời mất đi khống chế đối với toàn bộ cụcdiện. Trái tim rối loạn tê liệt, chịu bó tay, chỉ có thể nhắm mắt theođuôi.
Tôi làm bản thỏa thuận tài sản vợ chồng của Lâm Khải Chính và GiangTâm Dao theo đúng chỉ thị, lòng thầm nghĩ, tiền nhiều quá cũng có chỗkhông tốt, không biết hai người bọn họ khi ký bản thỏa thuận, trong lòng cảm thấy thế nào nhỉ? Nghĩ lại, có lẽ như hai người họ, giàu tới mức độ nhất định chắc chẳng có ý với tài sản đối phương nữa, giao ước rõ rànggiảm rắc rối.
Nghĩ tới vụ án ly hôn của một vài gia đình bình thường mà tôi làm đại diện trước kia, khi ly hôn, đến bếp ga thuộc về ai cũng tranh giành nửa ngày. Tất cả những người có tiền mới có thể có phong cách, đây là điềutất yếu.
Tôi bấm số di động của Lâm Khải Chính, chuông đổ hai tiếng, anh tắt máy. Việc gì nhỉ? Đang họp à? Hay đang ... yêu đương?
5 phút sau, anh gọi lại: "Xin lỗi, vừa nãy có việc phải nói chuyện với người khác."
"Tôi làm xong bản thỏa thuận rồi, xin hỏi in ra đưa anh xem hay là gửi mail tới hòm thư của anh?"
"Cô đang ở đâu?"
"Tôi ở văn phòng."
"Vừa vặn tôi đang ở gần đấy, tôi tới văn phòng cô lấy." Anh cúp điện thoại.
Tôi ngạc nhiên, sau đó hoàn hồn lại, lập tức chạy tới báo cáo chủnhiệm Trịnh: "Chủ nhiệm Trình, Lâm Khải Chính sắp tới văn phòng chúngta."
Chủ nhiệm Trịnh "roẹt" phát đứng lên: "Khi nào?"
"Bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-thu-3/56445/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.