Nhưng hai đường thẳng song song từng xích lại gần nhau rốt cuộc vẫn định sẵn khả năng không giao hội.
Thế giới của cô và anh trở lại quỹ đạo của từng người. Cô nghĩ, cô nhất định là người không liên quan tới anh.
Tối hôm đó, tôi nằm trên giường, trong đầu tràn ngập những lời nóicủa anh ta, còn có vẻ lo âu, bộ dạng mỉm cười, và khi anh ta nghiêngngười nhìn tôi, nói về lần gặp đầu tiên với tôi, thần thái hơi có phầnbối rối. Trong lòng tôi dường như đột nhiên xuất hiện thêm một vài thứvừa lạ lẫm lại cứng rắn, đè lên lồng ngực nơi trái tim tôi đang đập,khiến tôi không biết thế nào mới ổn, rất lâu rất lâu mới có thể nhắmmắt.
Sáng ra khi đứng trước gương đánh răng, đột nhiên tôi phát hiện tôicó đôi mắt rất dễ thể hiện, ngủ không đủ, hay tuổi già đã đến? Tôi ngậmbàn chải đánh răng thở dài.
Trong gương, Trâu Nguyệt đầu tóc bù xù, giống như âm hồn xuất hiệnsau tôi, khiến tôi quay mạnh đầu, hét to: "Em làm cái gì vậy?"
"Chị, hôm qua phòng nhân sự gọi điện tới, nói công ty quyết đinh,điều em tới làm việc tại Trí Lâm logistics." Trâu Nguyệt mặt mày ủ rũ,buồn bã nói.
"Trí Lâm Logistics? Ở đâu?" Tôi vừa phun nước phì phì vừa hỏi.
"Bên ga tàu, không cùng tổng công ty."
"Không nói nguyên nhân gì à?"
"Nói bên đó thiếu thủ quỹ chủ quản, phòng tài vụ ứng cử em qua."
"Nói vậy thì em được thăng chức à?" Tôi bắt đầu rửa mặt. Trong lòng thầm nghĩ: động tác của Lâm Khải Chính nhanh thật.
"Vâng." Tuy nói vậy nhưng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-thu-3/56439/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.