Ký túc xá đã tắt đèn, chỉ có đèn cảm ứng ở hành lang với phòng vệ sinh còn sáng.
Trong phòng ngủ 207 mở mấy cái đèn pin cầm tay, mấy tên ma men đang mượn rượu phát điên.
Lúc nãy bảo vệ đi kiểm tra từng phòng suýt chút nữa bị mùi cồn trong phòng này làm cho ngất xỉu, ông chú tức giận chửi cả đám hồi lâu!
Lý Phi người ở giường dưới Vương Siêu đang ôm khung giường nôn ào ào, một người khác thì ngồi bẹp trên đất cởi tất, kéo nửa ngày cũng không cởi xong, còn có người ngồi ì trên giường Tống Lập Quần không chịu đi, gào thét nói muốn uống tiếp.
Lâm Đông Đông được Tưởng Hải Dương dìu vào nhà tắm, hết cách rồi, cậu dù uống say mèm nhưng vẫn còn nhớ phải đi đánh răng rửa mặt, bệnh sạch sẽ đã ngấm vào tận xương!
Tưởng Hải Dương một tay ôm eo Lâm Đông Đông để cậu không bị ngã, tay kia cầm lấy chậu rửa mặt hứng nước.
Lúc này trong nhà tắm gần như không còn ai, ngoài hành lang thỉnh thoảng lại vang lên tiếng bước chân.
Lâm Đông Đông dựa vào ngực hắn, ngã trái ngã phải, ôm cổ hắn nhỏ giọng nói: "Anh ơi, em khát."
"Lát nữa về phòng uống ~' Tưởng Hải Dương nhẹ giọng dỗ dành, "Bé ngoan rửa chân trước đã."
Lâm Đông Đông bĩu môi, "Em khát, miệng khô hết cả rồi."
Tưởng Hải Dương hết cách đành thả chậu nước xuống, ôm lấy cậu quay về phòng ngủ uống nước.
Lâm Đông Đông ở giường trên, cậu say như vậy rồi trèo lên không tiện, Tưởng Hải Dương cũng không yên tâm. Với cả trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-thon-que/1003568/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.