Edit+beta: LQNN203 
Trong điện thoại, Lê Độ cảm thấy bất lực, giải thích với Tạ Bạc: "Anh cũng biết tính tình của đại tiểu thư đó rồi đó, đêm qua cô ấy ở trong câu lạc bộ cả đêm, bản thân không ngủ được cũng không cho em ngủ, sống chết phải hỏi anh ở đâu. Em không còn cách nào khác ngoài việc nói cho cô ấy biết địa chỉ chung cư Ramon. Bạc gia, em xin lỗi." 
Tạ Bạc không trách Lê Độ, cúp điện thoại, bế Lâm Dĩ Vi ra khỏi giường: "Nếu không muốn bị cô ấy nhìn thấy thì tốt nhất em nên rời đi ngay bây giờ." 
Lâm Dĩ Vi còn đang mơ hồ, nghe được anh nói Trì Tây Ngữ tới, cô đột nhiên tỉnh lại, vội vàng xỏ dép vào, cầm cặp muốn rời đi. 
Tạ Bạc kéo cô lại, cười nói: "Cứ như vậy đi ra ngoài sao?" 
Lúc này Lâm Dĩ Vi mới chú ý mình vẫn đang mặc áo sơ mi trắng của Tạ Bạc. 
Lớp mỏng rất dài, che đến nửa đùi, giống như một chiếc váy ngủ. 
Chiếc áo sơ mi này gần như đã trở thành chiếc áo ngủ mặc định của cô trong chung cư Ramon. 
Quần áo của cô quá rách nát không thể mặc được, Tạ Bạc tìm trong tủ một bộ đồ thể thao rộng thùng thình màu đen trắng rồi ném lên đầu cô. 
Tuy hơi to nhưng kiểu dáng thể thao miễn cưỡng có thể mặc được. 
Lâm Dĩ Vi vội vàng thay quần áo, muốn bảo Tạ Bạc ra ngoài. 
Tên cẩu nam nhân này hiển nhiên không có ý định rời đi, anh dựa vào bức tường 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-theo-gio-noi-len/3437492/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.