Có ai đó đang rờ tay vào mặt tôi khiến tôi nhột nhạt, mở bừng mắt. Cáimiệng cười tươi rói của Nguyên đập vào mắt tôi làm tôi tưởng cơn ác mộng đêm qua chưa chấm dứt. Tôi hét lên, bắn người vào trong. Nguyên cườikhằng khặc:
- Sáng rồi cô nương ngủ nướng! Không đi học sao?
Đời tôi sẽ chưa hết khổ nêu không thóat khỏi hắn. Tôi nuốttiếng thở dài, cố đưa ý nghĩ đến với buổi học sáng nay. Có tiết thầyDiên... mà thầy thì chẳng bao giờ ưa sinh viên đến muộn, dù chỉ mộtgiây... Chết... mấy giờ rồi?
Tôi quơ tay với lấy cái điện thoại. Chết sững vì con số hiện ra trước mặt.
- Tớ đã cố gằng hết sức trong việc gọi cậu dậy... sau khi Khang và Yến bó tay! Nhưng phải thừa nhận rằng cậu không có cái nhạy cảm củacon gái!
Mặc hắn lải nhải, tôi cuống cuồng bò dậy, lao ra khỏi phòng đểvào nhà tắm. Tôi làm vệ sinh vèo vèo, cào cào tay vào mái tóc ngắn ngủn, ba chân bốn cẳng quay lại phòng để lùa sách vào ba lô... Nhưng chân tôi đã phanh kịp khi thấy Nguyên bên cạnh ba lô phình to của mình. Liếcthấy cái giường đã gọn gàng nhưng tôi cũng đã kịp cảm ơn mà lao về phíatủ quần áo.
Nguyên mỉm cười:
- Cứ từ từ... Tối hôm qua tớ đã lấy lại giờ cho điện thoại của cậu đấy! Còn tới những 30 phút nữa!
Tôi đứng khựng lại. Không còn gì để diễn tả nỗi tức giận củatôi lúc này, nếu mà có con dao ở đây tôi cũng sẽ không ngần ngại phingay vào cái gương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-tham-lang/2396480/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.