Hai tiết tự học và cuối buổi là nộp bản vẽ về nhà lần trước, tôi mừngthầm trong bụng. Một vài đứa trong lớp vẫn phải lúi húi hoàn thành nốtbài tập. Vậy là mất đứt... hai tiết chơi xả láng rồi! Tôi khoái chínghĩ thầm, được thảnh thơi như thế này cũng là do công tôi gò lưng trênbản vẽ suốt cả tối hôm qua... Kể cũng đáng công!
- Lâm... hoàn thành rồi phải không?
Đấy là giọng thỏ thẻ chết người của cô bạn gái duy nhất tronglớp của tôi. Tôi quay ra nhìn Lan, rồi chầm chậm gật đầu. Con bé cườitoe toét:
- Đâu?
- Muốn xem của người ta mà vậy hả?
- Mày quả là bạn tốt nhất của tao! - Lan kêu ré lên, ôm chầm lấy... cổ họng tôi.
Quá quen với kiểu cách của nó, tôi chỉ gỡ tay nó ra, cúi xuốngba lô để tìn bản vẽ. Lan nhìn tôi với ánh mắt trông đợi, sáng long lanh. Nhưng ánh mắt đó từ từ tối lại khi thấy tôi đổ hết sách vở ra bàn, giởtừng quyển một để kiểm tra. Không thấy, tôi đâm lo lắng, cố nhớ lại xemnguyên nhân vì sao. Tên Nguyên! Tôi nắm chặt quai ba lô để không phảibuột ra một câu... chửi thề nào đó! Chính hắn là người thu dọn sách vởcho tôi vào buổi sáng nay, còn tôi thì lại quá chủ quan không kiểm tralại. Hắn thì có bao giờ làm việc tốt cho tôi đâu cơ chứ?
Lan xìu mặt xuống nhìn tôi đang trong cơn giận tím người, đếnnỗi điện thoại kêu inh ỏi mà tôi cũng không hay. Lan day tay tôi nhắcnhở, Nhìn thấy số của Nguyên, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-tham-lang/2396478/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.