Bữa cơm tối diễn ra khá... ồn ào tấp nập. Ấy là tôi nghĩ thế bởi tôithấy các đĩa thức ăn cứ vơi dần đi trong khi tôi cố ra sức... gắp. Cólẽ trong ba đứa con gái chỉ có tôi là... phàm ăn nhất mà thôi! May mà... không có ai để ý!
- Này... có bốn vé mời xem chương trình ca nhạc của trường tớ! - Nguyên lên tiếng khiến cả bọn nhao nhao lên.
- Cậu có biểu diễn không? -Thương buông bát xuống mắt sáng long lanh ( tôi biết điều này là do... thói quen, mắt nó bao giờ cũng longlanh khi nói chuyện với Nguyên! Chuyện cũng hơi lạ, nhưng quen rồi nênchẳng ai để ý!).
- Có chàng nào đẹp trai biểu diễn không? - Yến hất mái tóc ép thẳng tưng của nó ra sau hỏi mà như không hỏi.
- Chào mừng ngày 20-10 à? - Nguyên săm soi tờ vé mỉm cười.
Tôi thì chỉ liếc qua một cái, rồi lại tập trung vào chuyện vươn tay tới đĩa thịt xào su su. Nhưng Nguyên đã để nó ra xa vượt qua khỏitầm tay của tôi. Được rồi! Tôi không mất thời gian để tranh cãi, tôichuyển ngay qua đĩa trứng rán... gắp. Đũa của Nguyên đã chặn lại. Tôiquắc mắt nhìn lên. Hắn cười nhăn nhở:
- Cậu có phải con gái không?
- Phải. Thì sao?
- Ăn gì mà như hổ vậy?
- Thế có luật cấm con gái ăn như hổ à? - Tôi hất đũa của hắn ra, cáu lên- Đến bữa ăn cũng không để tôi yên nữa cơ đấy!
Khang đặt lại đĩa su su về phía tôi, lắc nhẹ đầu:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-tham-lang/2396473/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.