Cuối cùng tôi chọn buổi biểu diễn của Nguyên thay vì phóng xe tới " Gióngàn" như đã hẹn. Nguyên đi cả ngày chỉ về buổi tối để thay đồ và...hăm dọa tôi nếu tôi có ý định nào khác. Thương và Yến dành cả buổi chiều để tham khảo ý kiến của nhau về những bộ váy sẽ được chưng diện tốinay... Tôi thì chỉ bận tâm đến việc nghĩ ra lý do để... phỉnh phờ cảđội tình nguyện. Dĩ nhiên, có nghĩ nát óc thì tôi vẫn nhớ như in tínhcách của tên đội trưởng... Anh ta không bao giờ chấp nhận bất kể mộtnguyên nhân nào! Tôi thở dài... run run tìm số để gọi... Tiếng anh tavang vang như muốn trấn áp người nghe ngay lập tức: 
- Sao vậy Lâm? 
- Em... em có chuỵện cần nói... 
- Sao? - Giọng anh ta đanh lại như đã đóan được ý nghĩ của tôi. 
Tôi nuốt ực một cái, mấp máy nhỏ rí: 
- Em... em có việc bận... 
- Cái gì? Anh đã hẹn với em từ trước rồi cơ mà? 
- Không... việc này mới phát sinh, em không thể không có mặt... 
Tôi nghe thấy tiếng thở dài ở bên kia. Tôi nín thở chờ đợi: 
- Cả nhóm có mỗi em là con gái... vậy mà... Anh biết ăn nói ra sao với bọn nó đây? 
- Em... em cảm ơn anh... Anh nói giúp em với mọi người rằng em sẽ... tạ lỗi sau... Thôi, tới giờ rồi... Em chào anh! 
Tôi cúp luôn máy, thở phào nhẹ nhõm. Hóa ra chỉ có Nguyên là khó tính nhất thôi! 
Có tiếng gõ cửa, Khang ló đầu vào. Cậu ta 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-tham-lang/2396472/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.