Tôi trải qua một kỳ thi cuối kỳ với một kết quả không tồi nhưng vì nó mà tôi đã sút đi hai kílô. Và tôi quyết định " khăn gói quả mướp" về nhà"an dưỡng" mấy ngày cho đã đời. Nguyên cũng về cùng tôi đợt này, vì thếtôi không phải chật vật tranh giành chỗ trên những chuyến ô tô đầy nhócngười nữa. Hắn lái xe rất cứng, bố mẹ tôi sẽ chẳng phải phàn nàn gì vềnhững nguy hiểm mà Đường 5 có thể mang đến cho tôi nếu tôi tự mình láixe về nhà!
Sáng sớm, tôi đã gõ cửa phòng Nguyên, giục hắn dậy và te te lôi ba lô của cả hai xuống lầu dưới. Khang đã dậy và đang chuẩn bị bữa sáng cho chúng tôi. Tôi mỉm cười:
- Lần nào cũng làm cậu vất vả nhỉ?
-Thói quen rồi mà! - Khang nhún vai, tay vẫn dốc bột nêm xuống nồi nước canh.
- Chẳng qua cậu ấy thương tớ thôi, nếu không tớ phải lo kiếmcái quán ăn nào đó bên đường và giấu mặt thật kín vì... cô bạn gái đangăn... ngấu nghiến, phải không Khang?
Khang bật cười. Tôi lừ mắt, nuốt " cục hận" lại. Khang đẩy hai tô mì bốc khói về trước mặt hai đứa, giảng hòa:
- Ăn đi rồi về cho sớm! Trên đường nhớ đừng cãi nhau nữa đấy nhé? Đường 5 là nguy hiểm lắm!
- Khổ lắm chúng tôi biết rồi! - Tôi và Nguyên đồng thanh kêu lên. Khang nghiêm mặt.
- Cậu đi xe vững nhưng nhanh quá...
- Cậu như ông cụ non ấy! - Nguyên ngẩng đầu lên khỏi bát mì, nhíu mày- Đằng sau tớ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-tham-lang/2396466/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.